Ở Ai Cập cổ đại, ăn mặc thế nào chính là một biểu tượng rõ ràng về địa vị xã hội và sự giàu có của một người. Quần áo, vải vóc còn được dùng làm tài sản thế chấp để vay mượn hoặc được cho tặng với ý nghĩa tôn trọng hoặc tôn kính, và còn được dùng làm tài sản thừa kế.
Điều đặc biệt là quần áo đã mặc vẫn thường được tái sử dụng chứ không bỏ đi…
Trang phục của người Ai Cập cổ đại qua các thời kỳ khác nhau tuy không giống nhau, nhưng chiếc váy sari ngắn quấn ngang hông vẫn luôn hiện hữu trong tất cả mọi vương triều. Từ các bậc pharaoh quyền uy đến giới bình dân, ai cũng luôn mặc nhiều chiếc sari chồng lên nhau. Đây chính là nét đặc trưng cho sắc dân Ai Cập cổ.
Phụ nữ thì mặc một chiếc váy đơn giản, bó sát, dài tới mắt cá chân, có hai dây vòng qua vai, trong khi nam giới thường mặc một chiếc dạng váy, làm từ vải gần như voan quấn quanh eo và vấn vào trong, trùm lên áo chẽn ngắn. Dạng váy này có thể dài tới đầu gối hoặc mắt cá chân. Đàn ông cũng mặc khố.
Áo chẽn (thường được để nguyên vải, không trang trí) và áo choàng được làm từ vải xếp nếp đã trở thành xu hướng thời trang của cả hai giới.
Vào mùa đông, nam giới và phụ nữ thường mặc áo choàng làm từ vải lanh dày. Loại vải lanh này rất tinh tế, nhẹ nhàng và mát mẻ, và cũng là chất liệu được dùng phổ biến trong những tháng ấm áp.
Các chất liệu ngoài lanh khác cũng được sử dụng gồm có lông dê, sợi cọ, len lông cừu.
Bên ngoài áo chẽn đơn giản, phụ nữ thường mặc trang phục may từ vải xếp nếp, đôi lúc có cả viền màu sáng, được trang trí bằng những đồ vật trang trí nho nhỏ.
Nói về màu sắc thì màu trắng là được ưa chuộng nhất ở Ai Cập cổ đại; có thể do đó là màu tốt nhất để chống lại ánh nắng chói chang của mặt trời và nhiệt độ cao.
Nông dân và thợ thuyền thì thường mặc một bộ ‘khố hoặc dạng váy’ làm từ vải lanh thô, quấn quanh eo và chân. Trong khi đi săn và đi câu cá, nam giới thường không mặc áo; phụ nữ làm việc bận rộn trên đồng ruộng, thì chỉ mặc một chiếc khố hoặc dạng váy ngắn, trong khi trẻ nhỏ có thể chơi đùa gần đó mà không mặc gì, nhưng những đứa trẻ lớn thì ăn mặc giống cha mẹ.
Người Ai Cập trang trí quần áo bằng hạt cườm và lông vũ. Họ thích đồ trang sức, thích trang điểm và để các kiểu tóc đa dạng để tạo ra hiệu ứng ấn tượng. Sau này trong thời kỳ Vương quốc mới (TK 16-11 TCN), một phong cách ăn mặc cầu kỳ hơn đã được phát triển ở Ai Cập.